Yên Dạ Thảo

Thao Thức

Trời đã về khuya anh có hay
Tim buồn, em thức trắng đêm dài
Cùng trăng bầu bạn vơi tâm sự
Khóe mắt không ngưng giọt lệ cay
Thương cảm cùng em tình xa vắng
Ngậm ngùi trăng đứng khóc lưng đồi
Nửa vầng man mác buồn hiu quạnh
Nửa mảnh khuyết tàn dấu lệ rơi
Gió chuyển thu, về đêm thoáng lạnh
Tiếng thì thầm sưởi ấm lòng em
Xuyên mây gió gởi lời tình tự
Nỗi nhớ nhung tha thiết êm đềm
Em muốn mình là ly rượu ngọt
Khi anh buồn uống cạn men say
Anh và em sẽ ngồi thơ họa
Để chúng mình quên hết tháng ngày
Đêm đã về khuya anh ngủ say?
Hay còn thao thức nhớ bên này?
Bên em trời cũng vừa hừng sáng
Hẹn gặp anh vào mộng tối mai

Yên Dạ Thảo
16.09.2010

Được bạn: vdn 29.9.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thao Thức"